Menu



Đài Tưởng Niệm

Thuyền Nhân

Việt Nam

Tiếp Theo...

* CẦU NGUYỆN VÀ TƯỞNG NIỆM NGÀY THUYỀN NHÂN VIỆT NAM NĂM 2016 TẠI NAM CALI


* 40 NĂM QUỐC HẬN LỄ TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN, BỘ NHÂN ĐÃ BỎ MÌNH TRÊN ĐƯỜNG TÌM TỰ DO


* 30 THÁNG TƯ, TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN (Vi Anh)


* BI SỬ THUYỀN NHÂN (Nguyễn Quốc Cường)


* BIỂN ĐÔNG LỤC BÌNH TRÔI


* CÁI GIÁ CỦA TỰ DO


* CÁNH BÈO BIỂN CẢ (Văn Qui)


* CÂU CHUYỆN CẢM ĐỘNG VỀ CON TÀU MANG SỐ MT065


* CẦU SIÊU BẠT ĐỘ TẠI ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN VIỆT NAM WESTMINSTER


* CHUYỆN KỂ HÀNH TRÌNH BIỂN ĐÔNG (Nhiều Tác Giả)


* CHỨNG TÍCH ĐỂ ĐỜI: ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN (Vi Anh)


* CHUYẾN VƯỢT BIÊN ĐẪM MÁU (Mai Phúc)


* CHUYẾN VƯỢT BIỂN HÃI HÙNG


* CON ĐƯỜNG TÌM TỰ DO (Trần Văn Khanh)


* CÒN NHỚ HAY QUÊN (Nguyễn Tam Giang)


* DẠ TIỆC VĂN NGHỆ "LỜI NGUYỆN GIỮA BIỂN ĐÔNG" THÀNH CÔNG NGOÀI DỰ KIẾN CỦA BAN TỔ CHỨC


* ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN (Việt Hải)


* ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN TẠI QUẬN CAM (Vi Anh)


* ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN VIỆT NAM: BIỂU TƯỢNG THIÊNG LIÊNG CỦA NIỀM KHÁT VỌNG TỰ DO VÀ NHÂN QUYỀN


* ĐÊM DÀI VÔ TẬN (Lê Thị Bạch Loan)


* ĐI VỀ ĐÂU (Hoàng Thị Kim Chi)


* GALANG: BIA TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN VIỆT NAM BỊ PHÁ BỎ


* GALANG MỘT THỜI - MỘT ĐỜI (Nguyễn Mạnh Trinh)


* GIÁNG NGỌC PHỎNG VẤN NHÀ THƠ THÁI TÚ HẠP VÀ NỮ SĨ ÁI CẦM VỀ LỄ KHÁNH THÀNH ĐTNTNVN


* GIỌT NƯỚC MẮT CHO NGƯỜI TÌM TỰ DO (Lê Đinh Hùng)


* HẢI ĐẢO BUỒN LÂU BI ĐÁT


*"HÀNH TRÌNH BIỂN ĐÔNG: TỰ DO, MỘT NHU CẦU THIẾT YẾU, ĐÁNG ĐỂ TA ĐI TÌM"


*HÀNH TRÌNH GIAN NAN TÌM TỰ DO  


* HÀNH TRÌNH TÌM CON NƠI BIỂN ĐÔNG


* HÌNH ẢNH MỚI NHẤT CHUẨN BỊ KHÁNH THÀNH VÀO THÁNG 04-2009


* HÒN ĐẢO BỊ LÃNG QUÊN (Meng Yew Choong)


* HỘI ĐỒNG THÀNH PHỐ VINH DANH ỦY BAN THỰC HIỆN ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN VIỆT NAM


* HỘI ĐỒNG THÀNH PHỐ WESTMINSTER THÔNG QUA NGHỊ QUYẾT “NGÀY THUYỀN NHÂN VIỆT NAM”


* KHÁNH THÀNH ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN VIỆT NAM TẠI NAM CALI


* KHẮC TÊN TRÊN BIA TƯỞNG NIỆM (Việt Hải)


* LÀN SÓNG THUYỀN NHÂN MỚI


* LỄ ĐỘNG THỔ KHỞI CÔNG XÂY DỰNG ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN VIỆT NAM


* LỄ KHÁNH THÀNH TRỌNG THỂ ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN VIỆT NAM TẠI QUẬN CAM


* LỄ TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN TỔ CHỨC TRANG NGHIÊM TẠI NGHĨA TRANG WESTMINSTER MEMORIAL PARK


* LÒNG NHÂN ÁI (Tâm Hồng)


* LỜI NGUYỆN GIỮA BIỂN ĐÔNG (Thơ Thái Tú Hạp)


* MEMORIAL TO BOAT PEOPLE WHO DIED TO BE DEDICATED SATURDAY


* MỘT CÁI GIÁ CỦA TỰ DO (Trần Văn Hương)


* MƠ ƯỚC "MỘT NGÀY TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN" ĐÃ TRỞ THÀNH SỰ THẬT


* NGÀY THUYỀN NHÂN VIỆT NAM NĂM THỨ 5


* "NGÀY THUYỀN NHÂN VIỆT NAM" TỔ CHỨC TRỌNG THỂ TẠI WESTMINSTER


* NGƯỜI PHỤ NỮ SỐNG SÓT SAU CHUYẾN VƯỢT BIỂN KINH HOÀNG


* NHỮNG CHUYỆN HÃI HÙNG CỦA THUYỀN NHÂN (Biệt Hải)


* NHỮNG NGƯỜI ĐÃ CHẾT ĐỀU CÓ THẬT (Ngô Dân Dụng)


* NHỮNG THÁNG NGÀY YÊU DẤU NƠI HOANG ĐẢO (Tuấn Huy)


* NỖI BẤT HẠNH ĐỜI TÔI (Thùy Yên) 


* NỖI KHỔ CỦA MỘT THUYỀN NHÂN (Thy Vũ Thảo Uyên)


* NƯỚC MẮT CỦA MỘT THUYỀN NHÂN (Nguyễn Mỹ Linh)


* SAIGON TIMES PHỎNG VẤN MỤC SƯ HÀ JIMMY CILLPAM 4 NĂM CÓ MẶT TRÊN TÀU AKUNA CỨU HƠN 5000 NGƯỜI VIỆT NAM VƯỢT BIỂN TÌM TỰ DO TRÊN BIỂN ĐÔNG


* TÀU SẮT BẾN TRE (Tú Minh)


* THẢM KỊCH BIỂN ĐÔNG (Vũ Duy Thái)


* THẢM SÁT TRÊN ĐẢO TRƯỜNG SA


* THỊ XÃ WESTMINSTER VINH DANH TƯỢNG ĐÀI THUYỀN NHÂN


* THÔNG BÁO CỦA ỦY BAN THỰC HIỆN ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN VN


* THƠ LÀM KHI ĐỌC TIN THUYỀN NHÂN (Viên Linh)


* THUYỀN NHÂN: ẤN TÍCH LỊCH SỬ


* THUYỀN NHÂN VÀ BIỂN ĐỘNG


* THUYỀN NHÂN VÀ MỘT VÀI HÌNH ẢNH CỨU NGƯỜI VƯỢT BIỂN


* THUYỀN NHÂN VIỆT NAM VƯỢT BIÊN, TỬ NẠN, ĐẾN BỜ TỰ DO ĐÃ GIÚP NHÂN LOẠI NHÌN RÕ ĐƯỢC CHÂN TƯỚNG CỦA CỘNG SẢN (Lý Đại Nguyên)


* TRÔI GIẠT VỀ ĐÂU (Nguyễn Hoàng Hôn)


* TRỞ VỀ ĐẢO XƯA... (Nguyễn Công Chính)


* TỪ TẤM BIA TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN Ở GALANG NHÌN RA CON ĐƯỜNG HÒA GIẢI


* TƯỢNG ĐÀI THUYỀN NHÂN VIỆT NAM ĐÃ CHÍNH THỨC ĐƯA VÀO WESTMINSTER MEMORIAL PARK


* TƯỢNG ĐÀI THUYỀN NHÂN ĐÃ ĐƯỢC ĐẶT VÀO VỊ TRÍ AN VỊ TRONG KHUÔN VIÊN WESTMINSTER MEMORIAL PARK


* TƯỞNG NIỆM QUỐC HẬN 30-4-2012

* VĂN TẾ THUYỀN BỘ NHÂN ĐÃ BỎ MÌNH TRÊN ĐƯỜNG TÌM TỰ DO


* VƯỢT BIỂN (Thanh Thanh)


* VƯỢT BIỂN MỘT MÌNH (Nguyễn Trần Diệu Hương)


* XIN VỀ ĐÂY CHỨNG GIÁM, AN GIẤC NGÀN THU


* XÓA DẤU VẾT TỘI ÁC (Phạm Phú Minh)


 Saigon Times USA

 

TRỜI ĐẤT VỐN THỰC HƯ

 

 

Học thuyết Thực Hư, Chân Giả của người Hoa xưa...đã khiến phần nào quý vị cảm thấy gần gũi, và có vẻ hình như là đúng trong cuộc sống hằng ngày, thậm chí chuyện thực hư, chân giả đi vào tiềm thức, định kiến nữa.

Tôi chỉ cần đan cử một câu nói, của bất cứ ai, qua vài ba sự kiện, thí dụ hôm qua ta vừa thấy người đó, nay họ đã thành cổ nhân, ta sẽ thốt:

-Đành thôi, người đã trở thành cát bụi, đã bước vào hư không, làm sao còn ở thực tại, thực tế.

Hoặc giả quý vị mua phải một món hàng rổm (còn gọi là dỏm), quý vị sẽ không vui, nhưng lỡ mua quá rẻ, quý vị đành tự an ủi:

-Đồ giả ấy mà, không xài thì bỏ.

Và cứ thế, từ nhiều ngàn năm, trong văn hóa, văn chương Trung Hoa, tự họ đã xác định vai trò Chân Giả, xác định tình huống Thực Hư trên khắp mọi mặt, mọi phương diện xã hội, quý vị và chúng tôi chỉ cần thích hoặc không thích sự việc nào đó, tất nhiên vấn đề là cẩn thận, thận trọng để khỏi ân hận bực bội vv...mà thôi.

Lúc này hàng Giả phát xuất từ Trung Cộng tức Trung Hoa Cộng Sản tràn ngập thị trường thế giới và nhất là ở Việt Nam (Quốc Nội), từ đồ mặc, thức ăn đến các xa xỉ phẩm không cần thiết, nên dân chúng VN dù thận trọng, cẩn thận đến đâu, cũng phải bó tay.

Thế thì làm sao, ngoài việc thận trọng kiểu bài bác, bất hợp tác giữa các quốc gia với nhau, chẳng lẽ phải đem quân đi đánh hàng Giả của nước khác, nên, cách duy nhất đúng vẫn là bất hợp tác, hoặc tuyệt giao về phương diện nào đó, như không mua đồ chơi trẻ em vì phẩm chất độc hại, như không mua quần áo vì chất lượng kém...vv...

Song khổ nỗi, được mặt nọ, sẽ mất mặt kia, là vì ở họ, đối phương, có những gì đó mà chúng ta vốn không có. Với một tỉ ba dân số trong nước Trung Hoa cơ bản kia, họ còn đang tiếp tục sinh sôi nẩy nở, để có một ngày, nếu quý vị có óc khôi hài, sẽ tưởng tượng cái điều quá đông đảo người Hoa, bất kể hệ tư tưởng khác biệt, xếp hàng ngang, cài hàng dọc nhân mạng trên mặt địa cầu, e mịt mù thể diện:

Bốn bề bát ngát xa trông

Một màu Trung Quốc mênh mông sắc Tàu.

Vậy thì làm sao để các dân tộc bé nhỏ chung quanh đã, đang và sẽ bị đồng hóa, hay vô tình đồng hóa đây?

Thực ra đồng hóa, hay không đồng hóa, nói cho cùng cũng do mỗi cá nhân thôi, ta không chấp nhận cách sinh hoạt của họ, thì ta phải cố gắng bảo vệ lối sống của ta, tức là giống như lời hịch của vua Quang Trung, trước khi lên đường ra Bắc để đại phá quân Thanh đã chen vào lệnh xuất quân rằng:

-Hãy đánh quân Thanh, cho đến bao giờ đen răng, dài tóc...

Hiện tượng "đen răng, dài tóc" là gì là không để cho nhà Thanh(Tàu) xâm chiếm nước ta, không để cho Bắc phương đồng hóa dân tộc ta, khiến dân tộc ta bỏ cả phong tục nhuộm răng đen, nuôi tóc mọc dài, để đàn ông thì búi tóc củ hành, đàn bà vấn tóc trần, hay cuộn tóc dài trong khăn, rồi vấn vòng quanh đầu.

Đàn ông búi tóc củ hành (búi tóc nhỏ bằng củ hành), phía sau ót, gáy- có như thế mới hơn thiên hạ được:

Búi tóc củ hành, làm anh thiên hạ.

hình ảnh người nam, nữ Việt Nam phải khác hẳn người Hoa, có nghĩa là người Hoa không thể đồng hóa người Việt bắt người Việt không nhuộm răng đen, không để tóc dài.

Điều đó chỉ nói lên bối cảnh lịch sử, xã hội VN từ thời tiền bán thế kỷ 20 trở về trước, nay mấy khi quý vị nhìn thấy một bộ răng đen còn tóc dài lại theo kiểu cách khác, không vấn tóc đuôi gà nữa.

Vẫn chạy theo dòng tư tưởng Thực Hư, Chân Giả. Với người Trung Quốc nói chung, tôi vẫn thấy tự họ có một suy nghĩ song phương, rồi thực hành điều suy nghĩ đó, như một thử thách, một cách rỡn đùa...Họ còn lý luận thêm là: Cứ lộng giả sẽ thành chân lúc nào không hay.

Điều "lộng giả thành chân" có khi là sách lược, có khi là mục đích, có khi lại đâm lao theo cái điều hư thực lẫn lộn như người đi trong sương mù, thấy đèn pha tưởng ánh chớp, nghĩ cơn mưa tới gần mau tìm chỗ núp, cuối cùng vẫn chỉ có vạt sương che phủ, thì lại: mới vừa Thực đó, mà đã hư ngay.

Trong văn chương Trung Hoa, ai chẳng biết chuyện thi sĩ Lý Bạch nhảy xuống hồ để ôm vầng trăng đang lóng lánh dưới đáy nước. Quý vị sẽ bảo tại ông Lý say, đúng rồi, ông say nên ông muốn xuống đáy hồ ôm được vầng trăng...giả đó, chứ làm sao thời đó có Apollo để lên hành tinh Moon như Huê Kỳ luôn luôn đi tìm cái Thực cái Chân, hầu chứng minh cho đời biết là đối với thế giới văn minh, khoa học tiên tiến, không cần phải làm giả, sống giả.

Tuy nhiên, trong học thuyết Thực hư mà tôi vốn...tôn sùng cái lý luận của nó, tôi nghĩ là vai trò hư cũng quan trọng ngang ngửa với vai trò Thực: Mới vừa đâu đấy, lẽ nào đó: Thực, còn, chợt Hư, mất, làm sao hiểu được trời đất. Nhưng Trời Đất vốn là Thực Hư cộng lại.

Chúng ta thấy trên một thửa ruộng, một mảnh vườn, hình ảnh những hình nộm, bù nhìn bằng rơm, cỏ, đôi khi bằng gỗ nữa, dựng khắp chỗ, hay ít lắm thì một hai nơi để chim, cò, muông thú vv...không dám bay tới, chạy tới phá phách ruộng vườn đang trồng trọt hoa màu. Ý nghĩa đó là Giả với chim muông, nhưng lại là Thực với người, vì người nghĩ ra cách giả ấy, chứ sự việc có tự nó Giả đâu.

Biết bao nhiêu đám cưới người Hoa, từ hàng vua quan xưa, đến bàng dân thiên hạ, và cả thời đại này, với các chú rễ giả qua VN cưới cô dâu thực, để rồi trăm cay, ngàn đắng.

Thế thì quý vị trên thế giới, và nhất là dân chúng khốn khổ VN có oán than, la hét, thì...chủ thuyết Tàu vẫn Tàu thực thi, trăm phương ngàn kế họ đặt ra, nhưng vì phát xuất từ học thuyết Thực Hư, Chân Giả, người Hoa quả không đặt nặng vấn đề phải biến nọ thành kia theo mơ ước hay mong ước, mà họ chấp nhận cái lẽ tương đối thôi, được thì tốt, không được cũng chẳng sao, mọi sự việc ở đời đã không dứt khoát phải thực, phải hư, phải chân, phải giả, thì có gì quan tâm, đáng kể chứ.

Họ cứ bảo nơi kia, chốn nọ...là của họ, cái đất nước rộng mênh mông, chỗ nào cũng đầy đủ...đông tà, tây độc, truyện chưởng Kim Dung đã tưởng tượng Đào Hoa Đảo là của...họ, thì xứ sở mặt trời mọc, tổ quốc hoa anh đào chẳng lẽ đem điều "huyễn hư" ra đối chất.

Còn nhiều, nhiều nữa, một giang sơn xa bát ngát, lãnh vực nào cũng có những "đệ nhất anh hùng", từ võ nghệ đến văn chương, từ vua quan đến thảo khấu, các thứ vân vân khác, cứ song song, xen kẽ sinh sống với nhau-Bao nhiêu học thuyết, bao nhiêu triết gia, những đệ nhất thiên hạ, mà vẫn từ Thực qua Giả là giả bộ khiêm tốn, từ Hư đến Chân, là làm dáng phong cách, trở thành chân tình, lễ nghĩa.

Thành quý vị ạ, có nói cũng không cùng nói bao nhiêu người Hoa vẫn nhận là Đúng nhưng không thay đổi từ ngôn ngữ đến xã giao, và vì thế mới gọi là tính chất, sắc thái Trung Hoa bạt ngàn lục địa và dân tộc...có khi cùng một "đại quốc" đấy, mà muốn...hiểu nhau, phải qua thông ngôn.

Điều Thực Hư, Chân Giả không hề dấu diếm, để chứng tỏ cái Tài bắt chước, người Hoa thường...thành thật nói ra:

-Ngộ muốn...thử thôi mà.

Kèm theo nụ cười xòa...tứ hải giai huynh đệ, bốn bể là nhà, nhà ai nấy ở...

Howthrone 13-12-2013

CAO MỴ NHÂN.