Menu



Đài Tưởng Niệm

Thuyền Nhân

Việt Nam

Tiếp Theo...

* CẦU NGUYỆN VÀ TƯỞNG NIỆM NGÀY THUYỀN NHÂN VIỆT NAM NĂM 2016 TẠI NAM CALI


* 40 NĂM QUỐC HẬN LỄ TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN, BỘ NHÂN ĐÃ BỎ MÌNH TRÊN ĐƯỜNG TÌM TỰ DO


* 30 THÁNG TƯ, TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN (Vi Anh)


* BI SỬ THUYỀN NHÂN (Nguyễn Quốc Cường)


* BIỂN ĐÔNG LỤC BÌNH TRÔI


* CÁI GIÁ CỦA TỰ DO


* CÁNH BÈO BIỂN CẢ (Văn Qui)


* CÂU CHUYỆN CẢM ĐỘNG VỀ CON TÀU MANG SỐ MT065


* CẦU SIÊU BẠT ĐỘ TẠI ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN VIỆT NAM WESTMINSTER


* CHUYỆN KỂ HÀNH TRÌNH BIỂN ĐÔNG (Nhiều Tác Giả)


* CHỨNG TÍCH ĐỂ ĐỜI: ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN (Vi Anh)


* CHUYẾN VƯỢT BIÊN ĐẪM MÁU (Mai Phúc)


* CHUYẾN VƯỢT BIỂN HÃI HÙNG


* CON ĐƯỜNG TÌM TỰ DO (Trần Văn Khanh)


* CÒN NHỚ HAY QUÊN (Nguyễn Tam Giang)


* DẠ TIỆC VĂN NGHỆ "LỜI NGUYỆN GIỮA BIỂN ĐÔNG" THÀNH CÔNG NGOÀI DỰ KIẾN CỦA BAN TỔ CHỨC


* ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN (Việt Hải)


* ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN TẠI QUẬN CAM (Vi Anh)


* ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN VIỆT NAM: BIỂU TƯỢNG THIÊNG LIÊNG CỦA NIỀM KHÁT VỌNG TỰ DO VÀ NHÂN QUYỀN


* ĐÊM DÀI VÔ TẬN (Lê Thị Bạch Loan)


* ĐI VỀ ĐÂU (Hoàng Thị Kim Chi)


* GALANG: BIA TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN VIỆT NAM BỊ PHÁ BỎ


* GALANG MỘT THỜI - MỘT ĐỜI (Nguyễn Mạnh Trinh)


* GIÁNG NGỌC PHỎNG VẤN NHÀ THƠ THÁI TÚ HẠP VÀ NỮ SĨ ÁI CẦM VỀ LỄ KHÁNH THÀNH ĐTNTNVN


* GIỌT NƯỚC MẮT CHO NGƯỜI TÌM TỰ DO (Lê Đinh Hùng)


* HẢI ĐẢO BUỒN LÂU BI ĐÁT


*"HÀNH TRÌNH BIỂN ĐÔNG: TỰ DO, MỘT NHU CẦU THIẾT YẾU, ĐÁNG ĐỂ TA ĐI TÌM"


*HÀNH TRÌNH GIAN NAN TÌM TỰ DO  


* HÀNH TRÌNH TÌM CON NƠI BIỂN ĐÔNG


* HÌNH ẢNH MỚI NHẤT CHUẨN BỊ KHÁNH THÀNH VÀO THÁNG 04-2009


* HÒN ĐẢO BỊ LÃNG QUÊN (Meng Yew Choong)


* HỘI ĐỒNG THÀNH PHỐ VINH DANH ỦY BAN THỰC HIỆN ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN VIỆT NAM


* HỘI ĐỒNG THÀNH PHỐ WESTMINSTER THÔNG QUA NGHỊ QUYẾT “NGÀY THUYỀN NHÂN VIỆT NAM”


* KHÁNH THÀNH ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN VIỆT NAM TẠI NAM CALI


* KHẮC TÊN TRÊN BIA TƯỞNG NIỆM (Việt Hải)


* LÀN SÓNG THUYỀN NHÂN MỚI


* LỄ ĐỘNG THỔ KHỞI CÔNG XÂY DỰNG ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN VIỆT NAM


* LỄ KHÁNH THÀNH TRỌNG THỂ ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN VIỆT NAM TẠI QUẬN CAM


* LỄ TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN TỔ CHỨC TRANG NGHIÊM TẠI NGHĨA TRANG WESTMINSTER MEMORIAL PARK


* LÒNG NHÂN ÁI (Tâm Hồng)


* LỜI NGUYỆN GIỮA BIỂN ĐÔNG (Thơ Thái Tú Hạp)


* MEMORIAL TO BOAT PEOPLE WHO DIED TO BE DEDICATED SATURDAY


* MỘT CÁI GIÁ CỦA TỰ DO (Trần Văn Hương)


* MƠ ƯỚC "MỘT NGÀY TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN" ĐÃ TRỞ THÀNH SỰ THẬT


* NGÀY THUYỀN NHÂN VIỆT NAM NĂM THỨ 5


* "NGÀY THUYỀN NHÂN VIỆT NAM" TỔ CHỨC TRỌNG THỂ TẠI WESTMINSTER


* NGƯỜI PHỤ NỮ SỐNG SÓT SAU CHUYẾN VƯỢT BIỂN KINH HOÀNG


* NHỮNG CHUYỆN HÃI HÙNG CỦA THUYỀN NHÂN (Biệt Hải)


* NHỮNG NGƯỜI ĐÃ CHẾT ĐỀU CÓ THẬT (Ngô Dân Dụng)


* NHỮNG THÁNG NGÀY YÊU DẤU NƠI HOANG ĐẢO (Tuấn Huy)


* NỖI BẤT HẠNH ĐỜI TÔI (Thùy Yên) 


* NỖI KHỔ CỦA MỘT THUYỀN NHÂN (Thy Vũ Thảo Uyên)


* NƯỚC MẮT CỦA MỘT THUYỀN NHÂN (Nguyễn Mỹ Linh)


* SAIGON TIMES PHỎNG VẤN MỤC SƯ HÀ JIMMY CILLPAM 4 NĂM CÓ MẶT TRÊN TÀU AKUNA CỨU HƠN 5000 NGƯỜI VIỆT NAM VƯỢT BIỂN TÌM TỰ DO TRÊN BIỂN ĐÔNG


* TÀU SẮT BẾN TRE (Tú Minh)


* THẢM KỊCH BIỂN ĐÔNG (Vũ Duy Thái)


* THẢM SÁT TRÊN ĐẢO TRƯỜNG SA


* THỊ XÃ WESTMINSTER VINH DANH TƯỢNG ĐÀI THUYỀN NHÂN


* THÔNG BÁO CỦA ỦY BAN THỰC HIỆN ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN VN


* THƠ LÀM KHI ĐỌC TIN THUYỀN NHÂN (Viên Linh)


* THUYỀN NHÂN: ẤN TÍCH LỊCH SỬ


* THUYỀN NHÂN VÀ BIỂN ĐỘNG


* THUYỀN NHÂN VÀ MỘT VÀI HÌNH ẢNH CỨU NGƯỜI VƯỢT BIỂN


* THUYỀN NHÂN VIỆT NAM VƯỢT BIÊN, TỬ NẠN, ĐẾN BỜ TỰ DO ĐÃ GIÚP NHÂN LOẠI NHÌN RÕ ĐƯỢC CHÂN TƯỚNG CỦA CỘNG SẢN (Lý Đại Nguyên)


* TRÔI GIẠT VỀ ĐÂU (Nguyễn Hoàng Hôn)


* TRỞ VỀ ĐẢO XƯA... (Nguyễn Công Chính)


* TỪ TẤM BIA TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN Ở GALANG NHÌN RA CON ĐƯỜNG HÒA GIẢI


* TƯỢNG ĐÀI THUYỀN NHÂN VIỆT NAM ĐÃ CHÍNH THỨC ĐƯA VÀO WESTMINSTER MEMORIAL PARK


* TƯỢNG ĐÀI THUYỀN NHÂN ĐÃ ĐƯỢC ĐẶT VÀO VỊ TRÍ AN VỊ TRONG KHUÔN VIÊN WESTMINSTER MEMORIAL PARK


* TƯỞNG NIỆM QUỐC HẬN 30-4-2012

* VĂN TẾ THUYỀN BỘ NHÂN ĐÃ BỎ MÌNH TRÊN ĐƯỜNG TÌM TỰ DO


* VƯỢT BIỂN (Thanh Thanh)


* VƯỢT BIỂN MỘT MÌNH (Nguyễn Trần Diệu Hương)


* XIN VỀ ĐÂY CHỨNG GIÁM, AN GIẤC NGÀN THU


* XÓA DẤU VẾT TỘI ÁC (Phạm Phú Minh)


 Saigon Times USA

 

DÁNG KIỀU THƠM

 

 

Tuy sinh trưởng ở một làng chài lưới vùng biển Dư Khánh Phan Rang, tức ven biển tỉnh Ninh Thuận, thời Việt Nam Cộng Hòa Phan Rang đã được nâng lên cấp tỉnh lớn, nhưng cụ Vì Dân, bạn chí cốt của ông Uno tức TongTong... tôi, cũng đã từng theo đoàn quân gì đó, thuộc khối Liên Hiệp Pháp, do trung tướng Nguyễn Văn Hinh phân phối ra tận Bắc Kỳ lùng bắt những cán binh cộng sản Việt Nam phôi thai, còn núp bóng dưới cờ Việt Minh gọi là kháng chiến chống Pháp, thủa trước hiệpđịnh chia đôi đất nước, nên cụ quen biết khá nhiều các nhân vật gốc Hà Nội.

Cụ Vì Dân kể rằng, ông Uno cũng có dịp ra ngoài Bắc, nhưng rất ngắn hạn, có lẽ còn chưa dạo phố hàng Ðào như cụ, phố hàng Ðào có nhiều tiệm cơm tấm giò chả, ông Uno không thích những cái tỉ mỉ, kiểu "bần tiện" như cái đám vô sản, sau này lãnh đạo Việt Nam, cứ bới lông, tìm vết mọi giới chức, mọi ngành nghề, chứ ông Uno gốc nhà võ đấy, trước khi đảm nhiệm vai trò TongTong... tôi, ông Uno đã là Trung tướng Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa, nên chi tư tưởng ông Uno đã rộng rãi từ những ngày làm Tư Lệnh cấp Sư Ðoàn cơ.

Do đó ông Uno chúa ghét cái lối khách sáo Bắc Kỳ xưa, và giả dối Bắc Kỳ nay, đọc câu thơ:

"Ðêm mơ Hà Nội dáng kiều thơm"

của một thi sĩ tiểu tư sản Hà thành thanh lịch trước mắt mọi người đang lắng nghe, ông Uno phì cười:

- Tôi chẳng hiểu cái dáng Kiều ở Hà Nội thời hoa mộng nó... thơm nhưthế nào... các ông ạ.

Những người hiện diện gồm đủ gốc gác từ Hà Nội ra đi, từ Bến Hải trởvô, và nhất là số quý vị được sinh ra và lớn lên ở Saigon cứ... chẳng hiểu vị nguyên thủ quốc gia muốn ám chỉ chuyện gì, cho đến một ngày, toàn thể, toàn dân Việt Nam "ngã rãi" ra vì câu phát biểu tình cờ mà vô tư đúng đến không thể đúng hơn được nữa, vào lúc miền Nam sắp sửa tan hàng, là:

- Ðừng nghe những gì Cộng Sản nói, mà hãy nhìn những gì Cộng Sản làm, chao ôi, sao nó thực tiễn, nó quy tắc, nó bao quát, nó mô phạm đến thế.

Mỗi lần nhắc chuyện "ông Uno", cụ Vì Dân thường kéo chúng tôi ra khỏi tư duy một cách dễ dàng, để không thể nào không chạy theo cụ, hỏi tiếp:

- Thế rồi, sao nữa cụ?

Cụ Vì Dân mỉm cười hóm hỉnh:

- Uno bạn tôi, đúng là trời sinh ra để có thời làm TongTong, là vì lão dễ dãi lắm, chẳng ai tin đâu, Uno rất dễ dãi, đến nỗi biết người ta chơi ngang mình, ổng vẫn tha thứ, đúng ra là không để ý, hay không quan trọng vậy.

Cụ có thể đan cử một vài thí dụ cho chúng tôi, lớp hậu sinh, nhất là tôi rất quý trọng ông TongTong đệ nhị Cộng Hòa.

Cụ Vì Dân suy nghĩ qua loa, đoạn mỉm cười:

- "Ông ấy người Phan Rang, nhưng không có nghĩa Uno phải là người Chàm, ổng họ Nguyễn, chứ có mang họ Chế Của Chế Mân xưa, hay ca sĩChế Linh ngày nay chẳng hạn..., thế mà trong một buổi họp, toàn hành chánh ở vòng ngoài yếu khu tam giác sắt Bình Dương, Bến Cát, Ðồng Xoài, có vị thì thào: lão Chàm này sắp đưa... ta vào ngõ bí...

Nói nhỏ đến thế, mà ông Uno nghe được, ông dừng lại trước người nói câu trên, rồi cười rỡn:

- Lão đâu, chỉ cho tui coi với.

Thực ra, phục vụ trong Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa đã biết... toàn diện quân, dân, cá, nước rồi, huống chi "oánh giặc" lên tới cấp tướng, tri kỷ, tri bỉ, chứ đâu đến nỗi sơ đẳng kiểu thời nay đang có vị miệt thị phe ta đi sai một nước cờ. Vị đó chỉ là một danh xưng "bò lục", tức quan sáu, chết nỗi cứ đứng trước máy vi âm của đài truyền hình X. chê tướng Phạm Văn Phú ở Sư Ðoàn 1 Bộ Binh, Quân Khu 1 của... tôi thủa hành quân Lam Sơn 719 là sơ sót, không cho ngài quan sáu tiến quân qua Lào kiểu khác.

Cụ Vì Dân chỉ cho tôi xem vị "bò lục" rồi nói khôi hài:

- Này cô có mặt ở miền giới tuyến suốt cuộc đời binh nghiệp của cô, cô hãy ngắm ông là, quan sáu, xem thử ông ấy với tướng Phú ai hơn ai?

Chu choa, ai mà dám trả lời đây, tướng Phạm Văn Phú thì đã tự liễu cuộc ngay sau khi miền Nam rơi vào tay Cộng Sản, còn quan sáu, đài X. cứ thao thao thuyết trình về một cuộc hành quân tưởng tượng... theo ý ông, phải làm sao mới thắng.

Khổ nỗi, trong cuộc hành quân Lam Sơn 719, mùa xuân 1971 ở đường 9 qua Nam Lào, tướng Phạm Văn Phú bây giờ là Tư lệnh Sư Ðoàn 1 Bộ Binh, sau này mới được chuyển lên làm Tư Lệnh Quân Ðoàn II, Quân Khu 2.

Trong cuộc hành quân Lam Sơn 719 này, 2 vị trưởng phòng Bộ Tham Mưu Quân Ðoàn I và Quân Khu 1 tử trận là đại tá Cao Khắc Nhật, trưởng phòng 3, và trung tá Phạm Vy trưởng phòng 4.

Rồi khi kết thúc cuộc hành quân, TongTong và quan khách trung ương ra Huếdự cuộc diễn binh lớn nhất, tuyên dương các đơn vị và chiến sĩ anh hùng từ hạ Lào trở về, người dẫn đầu cuộc diễn hành là tướng Phạm Văn Phú.

Chao ôi, mới nhắc lại thôi, tôi đã lạnh mình, dựng cả chân tóc, thấy ngay trước mặt cuộc diễn binh lịch sử, thấy ngay nhân dáng tướng Phạm Văn Phú và toàn bộ các trưởng phòng ban Bộ Tư Lệnh Quân Ðoàn I Quân Khu 1 của... tôi, cùng những vòng hoa tươi do chính Phòng Xã Hội của chúng tôi thực hiện, để đoàn nữ sinh trường nữ trung học Ðồng Khánh Huế ra nghênh đón chiến sĩ, quàng hoa lên cổ họ, tướng Phạm Văn Phú với vòng hoa chiến thắng vô cùng rực rỡ.

Ngày tháng trôi qua, tôi đắm chìm vào kỷ niệm, để hôm nay, bất chợt tái ngộ cụ Vì Dân, với những suy nghĩ lan man... Cụ Vì Dân thở dài:

- Thôi cô ạ, tôi xin trở lại đầu bài, là những dư âm, dư ảnh thường khiến chúng ta thơ mộng hóa nhiều sự việc mà sẽ chẳng bao giờ thấyđược lần thứ hai. Như ông thi sĩ Hà Nội nào đó, mơ về một dáng Kiều... thơm chẳng hạn.

Cụ ôi, nhưng có một điều không thể không nói về Hà Nội xưa, nói riêng, và miền Bắc, nói chung, là chúng ta lỡ thần tượng một ảnh hình, một sự việc, tới lúc... vỡ mộng, thật khó diễn tả.

Thủa mới di cư vào Nam, ai cũng nhớ nhung ca tụng miền Bắc, và Hà Nội vềdanh lam, thắng cảnh, và nhất là "con người" phong nhã. Mỗi lần ai hỏi thăm, dân di cư như tôi thường mơ mộng:

- Quê hương tôi đẹp lắm.

Bỗng đoàn người vô sản vô Nam như chợ vỡ các chị bạn tôi gốc miền Nam ngó tôi như... diễu cợt. Ngôn ngữ và cử chỉ của họ làm tôi mắc cỡ, tôi hết muốn nói năng gì... là vì những người Bắc xưa, đã khuất sau những bức màn tre nghèo nàn, hèn kém...

Những "dáng Kiều thơm" của Hà Nội đã theo lớp người... quý tộc, tiểu tư sản đi bốn phương trời cả rồi, thành ra ai vốn Bắc Kỳ của Hà Thành thanh lịch cảm thấy có lúc như bị... á khẩu, muốn ngồi im nghe những gì cộng sản nói và cộng sản làm, rồi thương tiếc TongTong- Uno.

Có lẽ quý vị Bắc Kỳ chung chung sẽ buồn, thầm nghĩ tôi... vong bản, vâng, đúng là những lớp quý tộc Hà Nội và miền Bắc một lần nữa chỉ hiện diện trong văn chương, ngôn ngữ của các vị đã lớp quá vãng, lớp lưu vong như giáo sư Nguyễn Sỹ Tế, bác sĩ Hoàng Văn Ðức, nhạc sĩNguyễn Hiền, thi sĩ Hoàng Anh Tuấn, lớp trẻ hơn, còn thấp thoáng hiện diện quanh đâu đó trên trái đất như luật sư Nguyễn Hữu Thống, còn là nhà văn Nhuệ Hồng, ở San Jose, nhà văn Duy Lam ở miền Ðông, nhóm bạn trẻ hơn như đốc sự Nguyễn Ngọc Liên, Cao Công Ðắc, ở Nam Cali vv... nhóm hậu duệ của Tự Lực Văn Ðoàn rải rác ở Hoa Kỳ như luật sư Nguyễn Tường Bá, bác sĩ Nguyễn Tường Giang, phụ nữ tiêu biểu như tài tử Kiều Chinh, giáo sư Trương Anh Thụy...

Thành ra Hà Nội bây giờ không phải là Hà Nội mà một số quý vị muốn đi tìm. Cho dẫu quý vị có đưa ra một số danh lam thắng cảnh cũ như Hồ Gươm, Hồ Trúc Bạch, Hồ Bảy Mẫu, sông Tô Lịch, chùa Một Cột, Văn Miếu, vườn Bách Thảo vv..., chưa kể xa hơn, là những ngôi chùa tên tuổi, những Tam Ðảo, Sa Pa, Hạ Long vv... cũng không thể nào biện hộ cho một Hà Nội đổi thay kiểu xã hội chủ nghĩa, bởi vì Hà Nội, Huế, phải có chút gì cổ kính, phong kiến..., người dân Hà Nội phải mang một vẻ tư riêng (tư hữu), tiểu tư sản vv... mới thấy bâng khuâng, nhung nhớ những dáng Kiều thơm được.

Hawthorne 11-4-2013

Cao Mỵ Nhân