Xuân, Sớm Mai
Thái Tú Hạp
Buổi sáng trong vườn
Trên cành đào khẳng khiu
Hạt sương đùa nhau trong nắng
Ta đứng lặng im
Lắng nghe mạch ngầm
Chuyển nhựa sống lên cây
Phút giây trùng lai duyên khởi
Hóa thân từ những vi trần
Mùa xuân máu huyết tử sinh
Quá khứ
Vị lai
Đều là vọng tưởng
Thật mênh mông
Mà cũng thật gần bé nhỏ
Cõi tâm ta mở ngõ
Sớm mai nầy
Mùa xuân ngát thơm từng ý niệm
Sắc không
Bày biện giữa ta bà
Xuân
Điểm thời gian định nghĩa
Luân lưu tạo hóa cưu mang
Nhịp thở tái sinh hân hoan tuyệt kỷ
Như mặt trời hiện thực hôm nay
Giọt nước
Mạch ngầm
Cỏ hoa vi diệu
Tất cả đều không
Ta cũng không bám thân tứ đại
Vốn liếng một đời tiêu pha
Sáu cửa u minh bước vào thạch thất
Em hồn nhiên bay tóc hiên ngoài
Xuân hiên ngang từ vô lượng kiếp
Mùa nguyên khai như giấc mộng chiêm bao
Gõ cửa thế nhân vừa thức dậy
Như chim hót lời kinh bát nhã
Cành mai rực rỡ tinh khôi
Ta có em hơi thở ngát hương trầm
Đẩy cửa vào tâm giới tri âm,
Cuộc lữ mùa xuân đầy trác tuyệt.