Nói với con
đôi điều về quê hương
QUANG HUỲNH
Nói với con đôi điều về quê hương
Rất giản đơn như câu chuyện đời thường.
Ba không phải là người rao giảng,
Hay hoa nhòe với ngôn ngữ văn chương.
Quê hương đâu phải là danh từ trừu tượng,
Quê hương đâu phải là ý niệm cao vời;
Mà ở trong con là hơi con thở,
Là lưỡi con quen nồng vị trùng khơi.
Quê hương khởi đi từ lòng mẹ,
Chín tháng cưu mang vất vả bồi hồi;
Những trở trăng và những âu lo
Con ra đời trong cơn đau xé ruột.
Quê hương cũng chính là tên con đó,
Là Ca Dao, là Ngọc, là Lang;
Để một lần có ai lên tiếng gọi;
Là nhắc một lần: Con – Giòng máu Việt Nam.
Cũng khởi đi từ tiếng khóc đầu đời,
Từ giòng nước mắt vui mừng của mẹ;
Từ những giọt sữa thơm nồng bao khốn khó,
Giọt Cam Lồ mang ý nghĩa thiêng liêng.
Quê hương là vòng tay của mẹ,
Là vành nôi, là tiếng hát ru hời.
Giọng ca dao dặt dìu bên cánh võng,
Truyện thần tiên truyền lại tự bao đời.
Tiếng gọi Ba, Mẹ từ khi biết nói;
Mẫu tự A, B từ thuở đến trường;
Những bài học về núi sông cây cỏ;
Lịch sử Ông Cha, đạo lý luân thường.
Quê hương là bát cơm gạo tẻ;
Là bữa ăn bên bếp lửa gia đình.
Quê hương là những ngày Lễ, Tết
Rộn rã niềm vui, dào dạt chân tình.
Quê hương là những ngày lao tù cơ cực,
Cố gắng sống còn, giữ cứng đôi chân.
Là mẹ, là ngoại thân cò lặn lội
Nuôi cháu, nuôi con vất vả vô ngần.
Quê hương là chiếc áo dài tha thướt
Vẫn vờn bay theo mỗi bước con về.
Là chiếc nón bài thơ che nghiêng mái tóc;
Đôi guốc học trò rộn rã đường quê.
Quê hương là những ngày nắng ấm,
Trải lụa vàng trên đồng lúa xôn xao.
Là những đêm trăng giòng sông lấp lánh,
Vẳng vọng ai hò tiếng hát bay cao.
Là những ngày mưa dầm không muốn dứt;
Áo lá tơi không đủ ấm thân người.
Là cơn bão cuốn theo con nước lũ,
Mái rạ quê nghèo rên rỉ xác xơ.
Quê hương là bà con nội ngoại,
Là những dân quê chất phát thật thà.
Trái bắp, củ khoai xẻ dần cơn đói khó;
Miếng ngọt bùi cùng lẫn tiếng xót xa.
Này nhé con quê hương là tất cả,
Là ngọn rau, tấc đất, mái nhà tranh,
Giọng nói, câu hò, nụ cười, khóe mắt...
Và biết bao điều con gặp ở chung quanh.
Hãy nhớ nghe con giữ thơm quê mẹ;
Bằng cố gắng bây giờ phấn đấu vươn lên.
Tuổi trẻ con là tương lai dân tộc;
Ta sẽ về dựng lại nước non xưa.