Menu



Đài Tưởng Niệm

Thuyền Nhân

Việt Nam

Tiếp Theo...

* CẦU NGUYỆN VÀ TƯỞNG NIỆM NGÀY THUYỀN NHÂN VIỆT NAM NĂM 2016 TẠI NAM CALI


* 40 NĂM QUỐC HẬN LỄ TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN, BỘ NHÂN ĐÃ BỎ MÌNH TRÊN ĐƯỜNG TÌM TỰ DO


* 30 THÁNG TƯ, TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN (Vi Anh)


* BI SỬ THUYỀN NHÂN (Nguyễn Quốc Cường)


* BIỂN ĐÔNG LỤC BÌNH TRÔI


* CÁI GIÁ CỦA TỰ DO


* CÁNH BÈO BIỂN CẢ (Văn Qui)


* CÂU CHUYỆN CẢM ĐỘNG VỀ CON TÀU MANG SỐ MT065


* CẦU SIÊU BẠT ĐỘ TẠI ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN VIỆT NAM WESTMINSTER


* CHUYỆN KỂ HÀNH TRÌNH BIỂN ĐÔNG (Nhiều Tác Giả)


* CHỨNG TÍCH ĐỂ ĐỜI: ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN (Vi Anh)


* CHUYẾN VƯỢT BIÊN ĐẪM MÁU (Mai Phúc)


* CHUYẾN VƯỢT BIỂN HÃI HÙNG


* CON ĐƯỜNG TÌM TỰ DO (Trần Văn Khanh)


* CÒN NHỚ HAY QUÊN (Nguyễn Tam Giang)


* DẠ TIỆC VĂN NGHỆ "LỜI NGUYỆN GIỮA BIỂN ĐÔNG" THÀNH CÔNG NGOÀI DỰ KIẾN CỦA BAN TỔ CHỨC


* ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN (Việt Hải)


* ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN TẠI QUẬN CAM (Vi Anh)


* ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN VIỆT NAM: BIỂU TƯỢNG THIÊNG LIÊNG CỦA NIỀM KHÁT VỌNG TỰ DO VÀ NHÂN QUYỀN


* ĐÊM DÀI VÔ TẬN (Lê Thị Bạch Loan)


* ĐI VỀ ĐÂU (Hoàng Thị Kim Chi)


* GALANG: BIA TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN VIỆT NAM BỊ PHÁ BỎ


* GALANG MỘT THỜI - MỘT ĐỜI (Nguyễn Mạnh Trinh)


* GIÁNG NGỌC PHỎNG VẤN NHÀ THƠ THÁI TÚ HẠP VÀ NỮ SĨ ÁI CẦM VỀ LỄ KHÁNH THÀNH ĐTNTNVN


* GIỌT NƯỚC MẮT CHO NGƯỜI TÌM TỰ DO (Lê Đinh Hùng)


* HẢI ĐẢO BUỒN LÂU BI ĐÁT


*"HÀNH TRÌNH BIỂN ĐÔNG: TỰ DO, MỘT NHU CẦU THIẾT YẾU, ĐÁNG ĐỂ TA ĐI TÌM"


*HÀNH TRÌNH GIAN NAN TÌM TỰ DO  


* HÀNH TRÌNH TÌM CON NƠI BIỂN ĐÔNG


* HÌNH ẢNH MỚI NHẤT CHUẨN BỊ KHÁNH THÀNH VÀO THÁNG 04-2009


* HÒN ĐẢO BỊ LÃNG QUÊN (Meng Yew Choong)


* HỘI ĐỒNG THÀNH PHỐ VINH DANH ỦY BAN THỰC HIỆN ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN VIỆT NAM


* HỘI ĐỒNG THÀNH PHỐ WESTMINSTER THÔNG QUA NGHỊ QUYẾT “NGÀY THUYỀN NHÂN VIỆT NAM”


* KHÁNH THÀNH ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN VIỆT NAM TẠI NAM CALI


* KHẮC TÊN TRÊN BIA TƯỞNG NIỆM (Việt Hải)


* LÀN SÓNG THUYỀN NHÂN MỚI


* LỄ ĐỘNG THỔ KHỞI CÔNG XÂY DỰNG ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN VIỆT NAM


* LỄ KHÁNH THÀNH TRỌNG THỂ ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN VIỆT NAM TẠI QUẬN CAM


* LỄ TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN TỔ CHỨC TRANG NGHIÊM TẠI NGHĨA TRANG WESTMINSTER MEMORIAL PARK


* LÒNG NHÂN ÁI (Tâm Hồng)


* LỜI NGUYỆN GIỮA BIỂN ĐÔNG (Thơ Thái Tú Hạp)


* MEMORIAL TO BOAT PEOPLE WHO DIED TO BE DEDICATED SATURDAY


* MỘT CÁI GIÁ CỦA TỰ DO (Trần Văn Hương)


* MƠ ƯỚC "MỘT NGÀY TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN" ĐÃ TRỞ THÀNH SỰ THẬT


* NGÀY THUYỀN NHÂN VIỆT NAM NĂM THỨ 5


* "NGÀY THUYỀN NHÂN VIỆT NAM" TỔ CHỨC TRỌNG THỂ TẠI WESTMINSTER


* NGƯỜI PHỤ NỮ SỐNG SÓT SAU CHUYẾN VƯỢT BIỂN KINH HOÀNG


* NHỮNG CHUYỆN HÃI HÙNG CỦA THUYỀN NHÂN (Biệt Hải)


* NHỮNG NGƯỜI ĐÃ CHẾT ĐỀU CÓ THẬT (Ngô Dân Dụng)


* NHỮNG THÁNG NGÀY YÊU DẤU NƠI HOANG ĐẢO (Tuấn Huy)


* NỖI BẤT HẠNH ĐỜI TÔI (Thùy Yên) 


* NỖI KHỔ CỦA MỘT THUYỀN NHÂN (Thy Vũ Thảo Uyên)


* NƯỚC MẮT CỦA MỘT THUYỀN NHÂN (Nguyễn Mỹ Linh)


* SAIGON TIMES PHỎNG VẤN MỤC SƯ HÀ JIMMY CILLPAM 4 NĂM CÓ MẶT TRÊN TÀU AKUNA CỨU HƠN 5000 NGƯỜI VIỆT NAM VƯỢT BIỂN TÌM TỰ DO TRÊN BIỂN ĐÔNG


* TÀU SẮT BẾN TRE (Tú Minh)


* THẢM KỊCH BIỂN ĐÔNG (Vũ Duy Thái)


* THẢM SÁT TRÊN ĐẢO TRƯỜNG SA


* THỊ XÃ WESTMINSTER VINH DANH TƯỢNG ĐÀI THUYỀN NHÂN


* THÔNG BÁO CỦA ỦY BAN THỰC HIỆN ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN VN


* THƠ LÀM KHI ĐỌC TIN THUYỀN NHÂN (Viên Linh)


* THUYỀN NHÂN: ẤN TÍCH LỊCH SỬ


* THUYỀN NHÂN VÀ BIỂN ĐỘNG


* THUYỀN NHÂN VÀ MỘT VÀI HÌNH ẢNH CỨU NGƯỜI VƯỢT BIỂN


* THUYỀN NHÂN VIỆT NAM VƯỢT BIÊN, TỬ NẠN, ĐẾN BỜ TỰ DO ĐÃ GIÚP NHÂN LOẠI NHÌN RÕ ĐƯỢC CHÂN TƯỚNG CỦA CỘNG SẢN (Lý Đại Nguyên)


* TRÔI GIẠT VỀ ĐÂU (Nguyễn Hoàng Hôn)


* TRỞ VỀ ĐẢO XƯA... (Nguyễn Công Chính)


* TỪ TẤM BIA TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN Ở GALANG NHÌN RA CON ĐƯỜNG HÒA GIẢI


* TƯỢNG ĐÀI THUYỀN NHÂN VIỆT NAM ĐÃ CHÍNH THỨC ĐƯA VÀO WESTMINSTER MEMORIAL PARK


* TƯỢNG ĐÀI THUYỀN NHÂN ĐÃ ĐƯỢC ĐẶT VÀO VỊ TRÍ AN VỊ TRONG KHUÔN VIÊN WESTMINSTER MEMORIAL PARK


* TƯỞNG NIỆM QUỐC HẬN 30-4-2012

* VĂN TẾ THUYỀN BỘ NHÂN ĐÃ BỎ MÌNH TRÊN ĐƯỜNG TÌM TỰ DO


* VƯỢT BIỂN (Thanh Thanh)


* VƯỢT BIỂN MỘT MÌNH (Nguyễn Trần Diệu Hương)


* XIN VỀ ĐÂY CHỨNG GIÁM, AN GIẤC NGÀN THU


* XÓA DẤU VẾT TỘI ÁC (Phạm Phú Minh)


Saigon Times USA

 

Không thể nào quên

 

 

CHU TẤT TIẾN

 

Mày bảo tao quên đi sao?

Nhớ lại làm chi, chuyện cũ từ năm nào

Nhà đã cháy, sao bới tro lên mà khóc?

Sao không coi chuyện đời bể dâu thoáng chốc?

Một chút phù du, sinh tử, dập vùi

Ba mươi mấy năm rồi, sao mãi ngậm ngùi?

Cứ Tháng Tư lại cờ quạt, chọc cười thiên hạ?

                  

Mày nói đúng,

Nếu tao là người lạ

Không sinh ra và trưởng thành trong chiến tranh

Không nhìn thấy Cộng quân tàn sát dân lành

Từ thuở bé đã thấy đầu lâu cắm cọc

Đã chứng kiến Việt Minh tay dao, tay cuốc

Bổ sọ người như giết chó, giết heo

Đã biết Lý Bá Sơ heo hút lưng đèo

Chỗ táng địa của vạn người lương thiện

Những đấu tố mà quỷ vương hiện diện

Gào thét vang trời "Giết giết mãi, không tha!" (*)

Dưới chế độ Việt Minh, người ở lẫn với ma

Không dám thở, lạy ông bí thư, lạy bà cán bộ

Sinh phúc cho con, cả nhà con một hộ

Nguyện cắn rơm, cắn cỏ hầu hạ ông, bà

Những tiếng khóc sụt xùi, không dám vang xa

Nhưng gom lại, thì vỡ òa như thác...

                  

Mày không nhớ sao?

Khi Cộng quân coi mạng người như rác

Pháo kích triền miên vào toàn chỗ dân cư

Đắp mô, đặt mìn, hành hạ dân quê

Treo cổ, cắt gân, chặt đầu, bêu chợ

Rồi Mậu Thân, hiện nguyên hình quỷ dữ

Chôn sống cả ngàn người, thầy giáo, sinh viên

Bác sĩ, thương gia, tu sĩ, thanh niên

Dồn xuống hố, tay còn còng dây kẽm

Những con mắt mở trừng, máu nhòa đen nhẻm

Những bộ ngực thanh xuân vỡ nát trong đêm

Những bàn tay chới với giơ lên

Tếng gào thét lùng bùng không khí

Mẹ ngất người, quằn đi, máu lệ

Bà vợ nằm, bụng chửa, tan hoang

Lũ con thơ hốt hoảng, ngỡ ngàng

Sẽ chết lịm trong mịt mù, tăm tối

                  

Mày đã quên hết sao?

Trong tháng Tư Đen, đại bác Cộng Quân dội xối

Trên Đại Lộ Kinh Hoàng, hàng lũ dân oan

Mẹ bồng con, cha ôm mẹ, tay bị, vai mang

Chạy trốn Cộng quân, không ngờ truy sát

Bọn vô lương tâm ra tay tàn ác

Đạn bắn mịt trời, thân ngã như xung

Vú mẹ rời con, máu sữa hòa loang

Cha gục xuống, con bò ngang mặt lộ

Người chạy như điên, dầy nhau vô số

Chân gẫy, đầu rơi, bụng xổ, hồn thăng...

                  

Những người như mày,

Có nhớ chút nào chăng?

Từ ngày lính cụ Hồ tràn vô thành phố

Cả đất nước đắm chìm trong nỗi khổ

Được củ khoai ngon mà như thấy ông Trời

Được miếng vải mới nhớ mình là người

Dăm ký gạo tưởng như vừa trúng số

Rừng sâu, nước độc, chúng lùa dân thành phố

Biến loài người thành lũ khỉ nhăn răng

Miệng méo, chân cong, chỉ đôi mắt mở căng

Nhìn xã hội cuồng điên mà hận ghét

Người chung quanh đều là kẻ thù ta hết

Vì chỉ rình mò, tố cáo, lập công

Cho Bí Thư, Chủ Tịch ngồi hưởng không

Giơ tay năm ngón là ở tù mút chỉ

Tàn sản nhân dân, tập trung vào thành ủy

Đổi tiền, cướp chợ, cũng vào túi tham quan

Những hành vi côn đồ, của phong kiến, thực dân

Chúng áp đặt với lòng lang, dạ thú...

                  

Ôi! Cuối thế kỷ 20 mà Việt Nam ủ rũ

Bỗng chốc thành thời đồ đá rong rêu

Nếu không có tình thương của những Việt kiều

Đất nước chắc biến thành giang sơn của khỉ

Vậy mà mày quên,

Còn trách chúng tao ủy mị

Cứ nhìn lá cờ mà khóc khôn nguôi

Mày còn nhớ không?

Bao bạn bè đã chết khơi khơi

Cho lá cờ đó vùng bay phấp phới

Bao tuổi trẻ, hồn thanh xuân vời vợi

Đã tử vong, cho đất nước tồn sinh

Cho mày, tao được cuộc sống yên bình

Cho lũ nhỏ được học hành, tiến tới

Mày bảo tao quên đi ư?

Làm sao tao quên nổi

Chỉ trừ đục óc tao, và móc mắt đi

Cho tao không nhìn, không nghĩ, không suy

Không nhớ về đất nước bốn ngàn năm ngào nghẹn

Ngày 30 tháng Tư cũng chỉ là điểm hẹn

Của lịch sử ta, dù ngày tháng căm hờn

Khi nào môn Sử bỏ đi, không còn uống nước nhớ nguồn

Không ai nhắc, lúc đó, không còn tháng Tư nữa.

Còn bây giờ, tuy không tràn khói lửa

Nhưng bạo quyền vẫn cai trị dân đen

Mỗi Tháng Tư, tao vẫn nhớ không quên

Những dấu mốc oán hờn cần gột rửa

Mỗi Tháng Tư, tim tao lại như ung vữa

Mắt lại nhòa, môi cắn chặt, tay rung

Ôi! Quê huơng ơi! Yêu dấu vô cùng

Thôi, tao lại khóc,

Biết bao giờ gặp lại...

Còn những người như mày,

Mong vài giây khắc khoải...

 

Chu tất Tiến. Tháng Tư Đen. 2008

 

(*) Thơ Văn Nô Cộng Sản: Giết! giết mãi,

bàn tay không phút nghỉ...