Bài sinh nhật trong rừng sâu
TRẦN NHẤT HOAN
Theo nắng sớm chim về gom tiếng hát
trọn tuổi em hạnh phúc đã tràn trề
bên trời dấu chia phơi trời đã lạnh
trong cuộc đời nồng ấm dấu say mê
Bao năm qua từng lần con nến tỏ
chuyện trăm năm sắp xếp lại từ đầu
dối gian nào kết từ con đường nhỏ
có trăng sao nhen nhúm mối tình sâu
Bao nhiêu nét xuân sanh còn nguyên đó
bên nụ cười hoa lá cũng nghiêng theo
giữa nắng trưa nụ hồng xưa vẫn nở
từ đồi xa thấp thoáng ánh mây chiều
Trong vạn hạnh đưa thời gian trở lại
suốt mắt em ta nhìn rõ tháng ngày
dung nhan đã từng rừng sâu trống trải
chiều qua chiều mây trắng thẫn thờ bay
Đếm tuổi đời ta giật mình trở giấc
như đêm qua chim hót ở hiên ngoài
qua một đời yêu em ta trốn mặt
có gì đâu vàng đá cũng tàn phai
Đêm trăng sáng con đường xưa tỏa rạng
lời kinh đêm khuya khoắt khúc bi ca
ta mừng người như tiễn đời thiên cổ
sinh nhật em lời thú tự phương xa