THƠ LÂM HẢO DŨNG
Hồn Lính Chiến
Chiều buồn quá thôi mình đi uống rượu
Nếu không khí vui cũng đủ lãng quên đời
Những ghế ngồi của dăm thằng lãng tử
Cũng nồng đưa mùi rượu thuốc ô môi
Ta sẽ uống khề khà như đạo sĩ
Đứng nghinh trời mà xem cuộc trăm năm
Hay khảng khái ngang tàng như kiếm sĩ
Vung đường gươm chặt đứt mảnh sao băng
Có ai biết trong những hồn lính chiến
Nỗi ngông nghênh bén nhạy rất con người
Chiều đi trốn trên những hàn điện mắc
Vẫn thèm say quên vũ trụ càn khôn
Khi kẻ địch đòi đấu tranh giai cấp
Đòi dâng hoa xưng tặng những anh hùng
Ta chiến đấu vì yêu từng tấc đất
Giữ màu xanh cây cỏ khỏi tô hồng.
Rượu Đêm Trăng
Đêm nay lữ khách không còn rượu
Nên mộng làm sao đẹp với trăng
Oi chao giữa khoảng sông và núi
Là bóng cờ bay xác chập chùng
Nghe tự trời cao vang tiếng hịch
Phải người áo vải đất Tây Sơn?
Thanh gươm vắt vẻo trên đầu ngựa
Vẽ mộng vương hầu mấy chục năm
Ai đáp ơn vua ngày phá Tống
CÒn mơ một thuở xuống bình Chiêm
Cưỡi con voi dữ đi xông trận
Sử viết ngàn năm đá khắc tên
Dưới bóng rừng sâu ven núi thẩm
Lời thơ làm giáo bút làm thương
Mười năm về lại Thăng Long cũ
Thấy án tru di tội phản thần
Thời nay bỏ ná tay cầm súng
Cốc rượu nghênh ngang mộng vá trời
Làm sao lữ khách nên khanh tướng
Giữa cuộc trần ai rất đổi đời.
Ngày Trở Lại Bồng Sơn
Dễ có một ngày ta trở lại
Bồng Sơn xa quá cuối trời xa
Mấy cụm nhà hoang trơ mái xám
Chân đèo Phù Củ nhận không ra
Ta đứng bên cầu xe lửa củ
Quê em còn cách một dòng sông
Nhớ đêm máu chảy người quên khóc
Em có u buồn trong mắt trong?
Đã mất rồi quận lỵ Hoài Nhơn
Đời đi lính trận cỏ xanh hồn
Là khi theo gió về trên núi
Còn gởi sương chiều mộng cuối thôn
EM cắn dùm ta những quả sim
Như ngày đói khát lúc hành quân
Đã cho ta biết hoài chân lý
Chawnt có thanh bình ở Việt Nam
Bên Đồi Chư Pao
Súng dội trời trai thôi cũng nãn
Chiến chinh không thấy một ngày mai
Những bông hoa dại buồn trong gió
Như khóc than thời chôn xác trai
Chư Pao ngữ chết trong lòng đich
Vẫn có ngày vui dù mong manh
Những chiến binh ngồi nghe đạn réo
Pháo gầm bom nổ rát trời xanh
Chư Pao một dãy mồ chôn xác
Những chiến binh dầu đêm cuối thu
Ai muốn qua vùng Tân Phú ngắm
Những hầm than máu chảy về đâu?
Chư Pao ai oán hờn trong gió
Mỗi chiếc khăn tăng một tấc đường
Những mồ hôi đổ tan thành đá
Tan nát lòng ta khách viễn phương
(Ngày dài trên quốc lộ 14)