Xuân Ca
THIẾU KHANH
Em có biết bởi mùa xuân xinh quá
Cứ hồn nhiên như hoa lá trên cây
Ta trân trối như trụ đồng tượng đá
Chợt thẹn thùng em gỡ thoát hai tay.
Em có thấy nụ sương trên ngọn cỏ
Buổi sớm mai sương mới mọc trên trời
Ta rối rít cho nên em động vỡ
Thành âm giai khúc khích ở trên môi
Em có nghe bài xuân ca trong đất
Cỏ non thơm con dế hát rì rào
Em có thấy nụ chồi xuân mở mắt
Gió thì thầm hoa lá nép vai nhau
Con chim nhỏ bay chuyền trên nhánh mới
Tiếng hót dài lóng lánh nắng ban mai
Từng chuỗi ngọc ở ngang trời gieo vãi
Rơi tung tăng tiếng nhạc xuống môi người
Cùng buổi sáng nên cùng chung vội vã
(Em cũng nghe hơi thở ở trong hồn?)
Ta bay nhảy và lòng không mặc cả
Con bướm nào phơi phới cánh môi hôn!