CHÁO HÀU BÌNH ĐỊNH
LÊ NAM ÍCH
Cháo hàu là món đặc sản của Bình Định. Mặc dù mỗi người nấu lại có một bí quyết riêng nhưng đặc điểm chung của món cháo hàu là ngọt, bùi, béo khiến ai đã một lần thưởng thức đều không thể nào quên.
Món cháo hàu ở Bình Thuận lúc nào cũng có, vì con hàu khai thác được quanh năm ở rạng đá cửa sông nước lợ và vùng biển. Cháo chín bưng lên còn nóng hổi, mùi hàu thơm phức, dễ ai cầm được sự thèm! Có nơi dọn cháo từng chén cho mỗi thực khách. Nơi khác lại đặt cả tô cháo to giữa bàn, mỗi thực khách tùy sức ăn mà múc vào chén. Món này ăn nóng mới ngon. Đặc biệt, thịt hàu mềm, bùi thơm, không dai cứng như một số loại hải sản khác. Người ăn múc từng muỗng cho vào miệng, nuốt đến đâu vị ngọt thấm đến đó. Ăn xong mồ hôi toát ra, khỏe người, thêm sảng khoái.
Ai có dịp đến thành phố Phan Thiết hãy nếm cho được món cháo hàu độc đáo, mới biết ngon cỡ nào. Một khi bạn đã phải lòng nó, rồi đâm nhớ, đâm ghiền.
Bồng Nấu Canh Tôm
Bồng mà nấu canh tôm
Ăn vào mát ruột sớm hôm lại bồng
Câu ca dao ấy trơ thành quen thuộc đối với người dân quê tôi lâu rồi. Tôi sinh ra ở đồng bằng bắc bộ nơi có những mãnh vườn, thửa ruộng, bờ ao... gắn với bao kỷ niệm thân thương. Chính nơi ấy bà và mẹ đã cho thôi nhớ mãi hương vị quê nhà, hương vị ấy đã theo tôi suốt chặn đường 20 năm nay đó là món "Canh bồng tôm".
Cây khoai nước quệ tôi tròng nhiều lắm! Đó là một loại cây thân thảo. Chúng mọc ở đất ẩm và đặc biệt là bờ ao. Về mùa mưa cây phát triển rất tốt, khoai nước có hai loại: "Khoai dại và khoai khôn". như các cụ nói: "Khoai dại thì ươm lấy bồng".
Bồng là mầm của cây khoai. Mỗi một trận mưa qua đi, ngay ngày hôm sau từ thân cây mọc ra những cái mầm trắng nỏn nà, tua tủa. Những khi đó tôi thường xách rổ theo bà ra ngoài bờ ao. Bà nhẹ nhàng bứt những chiếc bồng mang về nấu canh cháu ăn cho mát. Mỗi lần bứt dược cả rổ, hai bà cháu ngồi tước những vỏ tơ bên ngoài ra vùa làm bà vừa hướng dẫn cho tôi: Khi tước xong vỏ cháu đem bồng vào nồi luộc lên, thấy bồng mềm thì bắc ra để cho ráo nước và dắm nát. Tôm bồng giã lọc lấy nước vừa đủ nêm một chút mắm tôm, muối, bột ngọt... đun sôi rồi đổ bồng vào khoảng năm phút bắc xuống. Cháu đập vài ba nhánh tỏi và ít ngò bỏ vào.
Vị ngọt của bồng non của tôm hương thơm của tỏi và gia vi thật là hấp dẫn.
Hầu như người dân quê tôi không ai la không trồng loại cây này và món ăn ấy trở thành quen thuộc trong bữa ăn hằng ngày, nhà nào không có ao thì ra chợ mua 1.000 đồng về là có nồi canh bồng.
Giờ đây tuy xa quê để đi học,mỗi khi hè đến là tôi chạy u về bên mẹ để được mẹ nấu canh bồng cho ăn va cũng là nhớ lại những hình ảnh người bà đã xa khuất của tôi.
Các bạn ạ! Ai cũng có một quê hương, một hương vị đặc trưng của quê mình. Tôi mong rằng các bạn sẽ có một lần thưởng thức món ăn dân dã này để cùng tôi ghi lại những cảm nhận đó nhé!
Bích Hạnh
(Trường sư phạm Bình Phước)