HÀ THANH VỚI
NGUYỄN VĂN ĐÔNG (PHẦN I)
HOÀNG LAN CHI
Ca Sĩ Hà Thanh Nhạc Sĩ Nguyễn Văn Đông
Ca sĩ Hà Thanh đã lưu lại trong lòng thính giả các nhạc phẩm lính của nhạc sĩ Nguyễn Văn Đông mà bây giờ chúng ta nghe lại vẫn thấy xúc động như Khúc Tình Ca Hàng Hàng Lớp Lớp, Chiều Mưa Biên Giới, Mấy Dặm Sơn Khê...Chúng tôi xin được giới thiệu tiếng hát Hà Thanh qua mấy nhạc phẩm tiêu biểu nêu trên.
Cùng tâm tình của nhạc sĩ Nguyễn Văn Đông về "con chim họa mi xứ thần kinh", Hoàng Lan Chi đã gọi về Việt Nam để thu âm trực tiếp từ ông vào năm 2006.
Nguyễn Văn Đông: lần đầu tiên, tôi được gặp cô Hà Thanh là vào năm 1963 tại Đài Phát Thanh Sài Gòn ở số 3 đường Phan Đình Phùng ngày xưa, bây giờ là đường Nguyễn Đình Chiểu. Khi ấy, tôi là Trưởng Ban TIẾNG THỜI GIAN của Đài Sài Gòn với các ca sĩ như Lệ Thanh, Khánh Ngọc, Trần Văn Trạch, Minh Diệu, Mạnh Phát, Thu Hồ, Anh Ngọc v.v..Ngày đó cô Hà Thanh từ Huế vào Sài Gòn thăm người chị gái lập gia đình với một vị Đại Tá đang làm việc ở Sài Gòn.
Chính nhạc sĩ Mạnh Phát cho tôi biết về cô Hà Thanh nên tôi nhờ Mạnh Phát liên lạc mời cô Hà Thanh đến hát với Ban Tiếng Thời Gian. Đây là lần đầu tiên tôi được tận tai nghe tiếng hát Hà Thanh, hát nhạc sống và hát thật ngoài đời với ban nhạc của tôi, không nghe qua làn sóng phát thanh hay qua băng đĩa nhạc.
*Về Mái Nhà Xưa
Điều này giúp cho tôi nhận định chính xác về giọng hát Hà Thanh. Tôi hiểu ngay đây là giọng ca thiên phú, kỹ thuật tốt, làn hơi diễm cảm tuyệt đẹp, là một vì sao trong những vì sao hiếm hoi ở đỉnh cao nghệ thuật nhưng chưa có cơ hội phát tiết hết hào quang của mình. Sau đó, tôi có mời Hà Thanh thâu thanh cho Hãng đĩa Continental. Nếu tôi nhớ không lầm, bản nhạc đầu tiên tôi trao Hà Thanh là bài VỀ MÁI NHÀ XƯA do tôi sáng tác. Lần đó, cô Hà Thanh hát thật hay, toàn ban nhạc và Ban Giám Đốc hãng Continental rất hài lòng, khen ngợi. Sau ngày đó, cô Hà Thanh từ giã trở về lại Huế, trở về lại với Cố đô trầm mặc, tĩnh lặng, không sôi nổi như Thủ Đô Sài Gòn, là cái nôi của âm nhạc thời bấy giờ.
HLC: sau khi Hà Thanh về Huế, thương mến giọng hát này, ông đã viết thư thuyết phục gia đình Hà Thanh...
Nguyễn Văn Đông: Sau khi Hà Thanh trở về Huế, tôi có nhiều suy tư về giọng hát đặc biệt này. Tôi ví von, cho đây là vì sao còn bị che khuất, chưa tỏa hết ánh sáng hào quang, vì chưa có hoàn cảnh thuận lợi để đăng quang, nếu phó mặc cho thời gian, cho định mệnh, có thể một ngày kia sẽ hối tiếc. Vì vậy tôi đem việc này ra bàn với Ban Giám Đốc Hảng Đĩa Continental để mời cô Hà Thanh vào Sài Gòn cộng tác.
Chính tôi viết thư mời cô Hà Thanh vào Sài Gòn với những lý lẽ rất thuyết phục, rất văn nghệ, rất chân tình. Và cô Hà Thanh đã vào Sài Gòn sau khi đã tranh đấu gay go với gia đình bố mẹ, vốn giữ nề nếp cổ xưa của con người xứ Huế. Ngày đó Hà Thanh vào Sài Gòn, hòa nhập vào đời sống người Sài Gòn, vào nhịp đập âm nhạc Sài Gòn, vốn đứng đầu nền văn nghệ hồi ấy. Hà Thanh đi thâu thanh cho Đài Sài Gòn, Đài Quân Đội và nhận được lời mới tới tấp của các Hãng đĩa băng nhạc như Sóng Nhạc, Việt Nam, Tân Thanh, Tứ Hải và hầu hết các Trung Tâm ở Thủ Đô Sài Gòn, chứ không phải chỉ riêng cho Hãng dĩa Continental và Sơn Ca của tôi.
Ngày đó, tiếng hót của con chim Sơn Ca đất Thần Kinh đã được vang đi thật xa, đi vào trái tim của hàng triệu người yêu mến tiếng hát Hà Thanh.
*Chiều Mưa Biên Giới
HLC: Khi được hỏi có viết nhạc phẩm nào riêng cho ca sĩ Hà Thanh không, Nguyễn Văn Đông trả lời...
Nguyễn Văn Đông: Cô Hà Thanh hát hầu hết các tác phẩm của tôi. Bài nào tôi cũng thích, cũng vừa ý, có lẽ vì vậy mà tôi không nghĩ đến chuyện viết bài đặc biệt cho riêng cô. Tôi nhớ lại một chuỗi những sáng tác trong thời binh lửa chiến tranh như Chiều Mưa Biên Giới, Sắc Hoa Màu Nhớ, Khúc Tình Ca Hàng Hàng Lớp Lớp, Mấy Dặm Sơn Khê, Lá Thư Người Lính Chiến, Phiên Gác Đêm Xuân, Anh Trước Tôi Sau, Lời Giã Biệt...vân vân, đều rất hợp với tiếng hát Hà Thanh và cô hát rất thành công.
Tôi cho rằng Hà Thanh không chỉ hát mà còn sáng tạo trong khi hát. Hà Thanh đã tạo thêm những nốt luyến láy rất truyền cảm, rất mỹ thuật làm cho bài hát của tôi thêm thăng hoa, trong giai điệu cũng như trong lời ca. Tôi cho rằng khi hát cô Hà Thanh đã sống và cùng đồng điệu sẻ chia với tác giả khi trình bày một bản nhạc có tầm vóc nghệ thuật.
*Khúc tình ca hàng hàng lớp lớp
Nguyễn Văn Đông: tôi cho rằng Hà Thanh có giọng hát thiên phú, cô hát rất thoải mái, dễ dàng, không cầu kỳ, không cường điệu, không gò bó nhưng nó cuốn hút ta đi trong cái bềnh bồng không gò ép đó. Tôi cám ơn tiếng hát của Hà Thanh đã mang lại cho các bài hát của tôi thêm màu sắc, thêm thi vị, bay bổng. Trước khi đến với Hà Thanh, tôi cũng rất ngưỡng mộ tiếng hát của cô Thái Thanh, Lệ Thanh, Khánh Ngọc, và nhiều người khác đã gieo khắp phương trời tiếng lòng của tôi, cũng như về sau này có thêm các cô học trò như Thanh Tuyền, Giao Linh đã giúp cho ông Thầy truyền tải đến trái tim người yêu nhạc.
Nhưng đặc biệt, tiếng hát Hà Thanh đã để lại trong tôi nhiều kỷ niệm tốt đẹp, bền bỉ tuy thời gian ngắn ngủi kể từ khi cô bỏ đi lấy chồng để tôi độc hành trên đường nghệ thuật. Sau biến cố 1975, tôi không còn dịp hợp tác với cô Hà Thanh như trước đây. Nhưng thỉnh thoảng tôi được nghe cô hát một sáng tác mới của tôi ở Hải Ngoại, tôi vẫn cảm thấy tiếng của cô vẫn đậm đà phong cách ngày xưa, vẫn một Hà Thanh diễn cảm, sang trọng, sáng tạo trong khi hát, mặc dù thời gian chia cách đã 40 năm qua.
*Mấy dặm sơn khê
Hà Thanh tâm tình về MDSK...vì Hoàng Lan Chi không ghi lại, xin mời quý thính độc giả vào
www.dosite.net/lanchi/NhacChuDe/CauChuyenAmNhacSau/mp3
của Đài Phát Thanh Tiếng Nước Tôi-Houston để nghe.
(Trích từ scrip Câu chuyện âm nhạc phát thanh)